Thông tin bài hát:
Nội dung:
Trích lời tác giả: tất cả nội dung của truyện là dòng suy nghĩ của nhân vật, thế nên nếu có sự hiểu nhầm gì đó thì đó là lỗi nhân vật, không phải lỗi tác giả" - Hay lỗi của trans.
Câu chuyện kể về một bé nhện dễ thương bị lạc vào trong một dungeon cấp cao và phải liều mạng để bảo vệ tính mạng và sự trong sạch(lol) của mình khỏi lũ quái vật ở đó.
Câu chuyện kể về một bé nhện dễ thương bị lạc vào trong một dungeon cấp cao và phải liều mạng để bảo vệ tính mạng và sự trong sạch(lol) của mình khỏi lũ quái vật ở đó.
Thông tin:
Tên: Kumo desu ga nani ka? - Ừ là nhện đó, thì đã sao?
Tác giả: Baba Okina
Tình trạng series: Chưa hoàn thành
Tác giả: Baba Okina
Tình trạng series: Chưa hoàn thành
Nguồn:
Dịch theo bản Web Novel
Leader: [W]ind (malangkate)
Trans: Gummy (la0o9)
PR: Lucia (anhvu271195)
Trans: Gummy (la0o9)
PR: Lucia (anhvu271195)
Hako.re
Chương 1: Lời Mở Đầu
Cuộc chiến giữa 『Ma Vương』 và 『Anh Hùng』.
Cuộc chiến đã lặp vô số lần trên thế giới này.
『Ma Vương』 là chúa tể của toàn bộ Ma Tộc.
Mỗi thời đại chỉ tồn tại một 『Ma Vương』 duy nhất.
Khi 『Ma Vương』 của thời đại này bị tiêu diệt, một người thuộc Ma Tộc xuất sắc sẽ trở thành 『Ma Vương』 của thời đại kế tiếp.
Đó là cách thế giới này hoạt động.
Bằng cách này, 『Ma Vương』 sẽ không bao giờ thực sự bị tiêu diệt.
Bản chất của 『Ma Vương』 chỉ là một danh hiệu.
『Ma Vương』 là kẻ có thể dời núi lấp biển với sức của bản thân hắn.
『Ma Vương』 là kẻ tinh thông pháp thuật và có hơn ngàn vạn kĩ năng khác nhau.
Và hơn tất cả, 『Ma Vương』 là kẻ căm ghét Nhân Tộc một cách mù quáng.
Hi vọng của NHÂN TỘC đối kháng với 『Ma Vương』, 『Anh Hùng』.
Cuộc chiến của 『Anh Hùng』 và 『Ma Vương』 có thể so sánh như một trò chơi bập bênh.
Nếu 『Anh Hùng』 có thể tiêu diệt được 『Ma Vương』, thì 『Ma Vương』 cũng có khả năng tiêu diệt 『Anh Hùng』.
『Ma Vương』và 『Anh Hùng』 không thể thực sự bị tiêu diệt hoàn toàn.
Cuộc chiến giữa hai bên luôn tiếp tục, không bao giờ ngừng lại.
Đây chính là vận mệnh của thế giới này.
Khi thảm họa xảy xa, bản chất tồn tại của 『Ma Vương』 và 『Anh Hùng』 là hoàn toàn giống nhau.
Cả hai đều có thể sử dụng Ma Pháp Không Gian mà hiếm ai có được.
Ma Pháp ngang tầm với các vị thần, khả năng điều khiển được không gian và không-thời gian.
Họ đã tung ra ma pháp theo đúng như vận mệnh đã định.
Hai ma pháp va chạm nhau, và thế giới đã gào thét.
Cả hai, 『Ma Vương』 và 『Anh Hùng』 bị chính ma pháp của mình phản lại mà chết.
Dư âm của sự va chạm ấy lan tới một thế giới khác.
Điểm đến của vụ nổ là thế giới mang tên Trái Đất, ở đất nước tên gọi Nhật Bản, trong một ngôi trường cấp 3.
Bên trong lớp học ấy, tổng cộng 26 sinh linh bao gồm giáo viên và học sinh đã tử vong từ vụ nổ ma pháp.
Thảm họa ấy sau này đã được ghi lại thành một vụ nổ lớn bí ẩn.
Nhưng những người đã chết không biết về chuyện đó.
Ngay cả khi họ được hồi sinh lại.
Vì linh hồn của toàn bộ họ đã chuyển ngược lại tới thế giới nơi mà 『Ma Vương』 và 『Anh Hùng』 đã luôn chiến đấu với nhau.
Linh hồn của họ truyền khắp mọi nơi trên thế giới mới này, và toàn bộ đều hồi sinh với một cuộc đời mới.
Đây là câu chuyện của một trong số đó.
~~~
Uguoga!
Tôi cố gắng phát ra âm thanh nhưng không được.
(Không lẽ cơ thể mình rơi vào tình trạng nguy kịch tới mức đó sao?)
Được rồi, bình tĩnh nào.
Tôi không cảm thấy cơ thể bị đau hay gì cả.
Chuyện cuối cùng tôi nhớ ra được là đang ở trong lớp học môn Văn rồi đột nhiên có cảm giác đau điếng.
Sau đó có lẽ tôi đã bất tỉnh, nhưng hiện tại thì không có đau đớn gì cả.
Mặc dù tôi đang mở mắt, nhưng xung quanh chỉ là một màu tối đen như mực, hoàn toàn không thể biết được mình đang ở đâu cả.
Hơn nữa là tôi thậm chí còn không di chuyển được, nhưng tôi có thể cảm giác được người tôi bị bao bọc bởi cái gì đó.
Liệu đây có phải là tình trạng thực vật?
Uwaa.
Đó là chuyện tôi không muốn thừa nhận chút nào, nhưng có vẻ đó là khả năng cao nhất ở hiện tại.
Tôi không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì nhưng có vẻ là tôi đã bị biến thành một người sống thực vật…
Nai waa. (Tn: no way)
Chỉ có ý thức, không có khả năng điều khiển cơ thể và không còn 5 giác quan.
Không bao lâu tôi sẽ điên mất.
Nai waa!!
Khi nghĩ đến đó thì tôi chợt nghe tiếng xột xoạt ở đâu đó.
Có vẻ tôi vẫn còn thính giác.
Un ~.~
Ngay cả khi tôi nghe được thì tình hình hiện tại cũng không khá hơn mấy.
*GAN!*
Ui da!?
Đó là gì vậy?
Tôi vừa đụng dính cái gì đó à?
Hmm?
Vừa rồi tôi đã thấy đau, vậy tức là cảm giác vẫn còn à?
Huh?
Tôi nên bình tĩnh lại một chút.
Suy nghĩ kĩ một chút, tôi cảm giác hơi khó chịu nhưng có vẻ là tôi vừa di chuyển cơ thể mình được một chút!
Phù, có vẻ tôi kết luận mình bị sống thực vật hơi sớm một chút.
Lúc nãy cơ thể tôi bị bao bọc bởi cái gì đó, và bây giờ cũng vậy.
Ahaha.
Khoan cái này hình như không đùa được!?
Eh, tình huống bây giờ là thế nào?
Tôi bị bắt cóc và bỏ vô bao à?
Không thể nào.
Bắt cóc một cô gái không nổi tiếng như tôi có lợi gì chứ?
Dù sao đi nữa thoát khỏi đây trước đã rồi tính.
Crắc!
Khi tôi cố gắng di chuyển cơ thể thì cái gì đó đang bao bọc tôi dần vỡ ra.
Có vẻ không phải là một cái bao.
Tôi tự hỏi nó là gì?
Vừa cứng lại vừa mềm, một cảm giác rất lạ.
Meh, cứ đập nó bể trước.
Đập nó bể và thoát khỏi đây.
Crắc!
Nó bể rồi!
Tôi dùng tay lôi cơ thể mình ra khỏi đó, đầu trước.
Tự do!
Trước mắt tôi, là một ổ nhện lớn bò lổn ngổn.
Howaiii!?
Ueeeeeeeh!?
Kisho!?
Quân đoàn nhện này là sao!?
Con nào con nấy to bằng tôi!?
Eh, hình như bọn chúng đang bò từ trứng ra!
Vậy tiếng xột soạt tôi nghe là bọn NÀY!!
Tôi giật mình và lui lại.
Cái gì đó chạm dính chân tôi nên tôi quay lại.
Un?
Cái này?
Đây là thứ mà tôi vừa bò ra khỏi sao?
Nhìn nó giông giống trứng của quân đoàn nhện... Tôi có đang tưởng tượng không?
Hình như không phải giông giống mà thực sự chính là trứng thì phải?
Một lần nữa tôi tự kiểm tra bản thân.
Cổ tôi không di chuyển được.
Nhưng ở góc mắt tôi thấy được cái gì đó, cái gì đó giống như một cái chân.
Một cái chân của nhện.
Bi-bi-bi-biiiiiiii BÌNH TĨNH !!!!
T-thiệt đó hả!?
Thiệt chứ không đùa hả!?
Cái câu truyện nổi tiếng trên mạng đó sao!?
Không không không!
Trong truyện thì có một người giống như Chúa ban quyền năng cho mọi người mà?.
Tôi chưa từng thấy Chúa nào như thế nên chắc chắn không phải!
Thực ra thì vẫn có dạng cốt truyện là Chúa không xuất hiện.
Nam sinh ra thì làm anh hùng dự bị, nữ sinh ra thì làm con gái của kẻ xấu, dạng cốt truyện này cũng có.
Tôi ngay lập tức nhìn sang một bên lần nữa.
Như những con nhện kia, có một cái chân mỏng như dây điện.
Tôi thử di chuyển chân của tôi.
Cái chân ấy di chuyển đúng như ý muốn.
Umu~
Mặc dù điểm mạnh của tôi là trốn thoát thực tại, nhưng có vẻ lần này không thể làm được rồi.
Có vẻ tôi đã hồi sinh thành một con nhện.
Cuộc chiến đã lặp vô số lần trên thế giới này.
『Ma Vương』 là chúa tể của toàn bộ Ma Tộc.
Mỗi thời đại chỉ tồn tại một 『Ma Vương』 duy nhất.
Khi 『Ma Vương』 của thời đại này bị tiêu diệt, một người thuộc Ma Tộc xuất sắc sẽ trở thành 『Ma Vương』 của thời đại kế tiếp.
Đó là cách thế giới này hoạt động.
Bằng cách này, 『Ma Vương』 sẽ không bao giờ thực sự bị tiêu diệt.
Bản chất của 『Ma Vương』 chỉ là một danh hiệu.
『Ma Vương』 là kẻ có thể dời núi lấp biển với sức của bản thân hắn.
『Ma Vương』 là kẻ tinh thông pháp thuật và có hơn ngàn vạn kĩ năng khác nhau.
Và hơn tất cả, 『Ma Vương』 là kẻ căm ghét Nhân Tộc một cách mù quáng.
Hi vọng của NHÂN TỘC đối kháng với 『Ma Vương』, 『Anh Hùng』.
Cuộc chiến của 『Anh Hùng』 và 『Ma Vương』 có thể so sánh như một trò chơi bập bênh.
Nếu 『Anh Hùng』 có thể tiêu diệt được 『Ma Vương』, thì 『Ma Vương』 cũng có khả năng tiêu diệt 『Anh Hùng』.
『Ma Vương』và 『Anh Hùng』 không thể thực sự bị tiêu diệt hoàn toàn.
Cuộc chiến giữa hai bên luôn tiếp tục, không bao giờ ngừng lại.
Đây chính là vận mệnh của thế giới này.
Khi thảm họa xảy xa, bản chất tồn tại của 『Ma Vương』 và 『Anh Hùng』 là hoàn toàn giống nhau.
Cả hai đều có thể sử dụng Ma Pháp Không Gian mà hiếm ai có được.
Ma Pháp ngang tầm với các vị thần, khả năng điều khiển được không gian và không-thời gian.
Họ đã tung ra ma pháp theo đúng như vận mệnh đã định.
Hai ma pháp va chạm nhau, và thế giới đã gào thét.
Cả hai, 『Ma Vương』 và 『Anh Hùng』 bị chính ma pháp của mình phản lại mà chết.
Dư âm của sự va chạm ấy lan tới một thế giới khác.
Điểm đến của vụ nổ là thế giới mang tên Trái Đất, ở đất nước tên gọi Nhật Bản, trong một ngôi trường cấp 3.
Bên trong lớp học ấy, tổng cộng 26 sinh linh bao gồm giáo viên và học sinh đã tử vong từ vụ nổ ma pháp.
Thảm họa ấy sau này đã được ghi lại thành một vụ nổ lớn bí ẩn.
Nhưng những người đã chết không biết về chuyện đó.
Ngay cả khi họ được hồi sinh lại.
Vì linh hồn của toàn bộ họ đã chuyển ngược lại tới thế giới nơi mà 『Ma Vương』 và 『Anh Hùng』 đã luôn chiến đấu với nhau.
Linh hồn của họ truyền khắp mọi nơi trên thế giới mới này, và toàn bộ đều hồi sinh với một cuộc đời mới.
Đây là câu chuyện của một trong số đó.
~~~
Uguoga!
Tôi cố gắng phát ra âm thanh nhưng không được.
(Không lẽ cơ thể mình rơi vào tình trạng nguy kịch tới mức đó sao?)
Được rồi, bình tĩnh nào.
Tôi không cảm thấy cơ thể bị đau hay gì cả.
Chuyện cuối cùng tôi nhớ ra được là đang ở trong lớp học môn Văn rồi đột nhiên có cảm giác đau điếng.
Sau đó có lẽ tôi đã bất tỉnh, nhưng hiện tại thì không có đau đớn gì cả.
Mặc dù tôi đang mở mắt, nhưng xung quanh chỉ là một màu tối đen như mực, hoàn toàn không thể biết được mình đang ở đâu cả.
Hơn nữa là tôi thậm chí còn không di chuyển được, nhưng tôi có thể cảm giác được người tôi bị bao bọc bởi cái gì đó.
Liệu đây có phải là tình trạng thực vật?
Uwaa.
Đó là chuyện tôi không muốn thừa nhận chút nào, nhưng có vẻ đó là khả năng cao nhất ở hiện tại.
Tôi không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì nhưng có vẻ là tôi đã bị biến thành một người sống thực vật…
Nai waa. (Tn: no way)
Chỉ có ý thức, không có khả năng điều khiển cơ thể và không còn 5 giác quan.
Không bao lâu tôi sẽ điên mất.
Nai waa!!
Khi nghĩ đến đó thì tôi chợt nghe tiếng xột xoạt ở đâu đó.
Có vẻ tôi vẫn còn thính giác.
Un ~.~
Ngay cả khi tôi nghe được thì tình hình hiện tại cũng không khá hơn mấy.
*GAN!*
Ui da!?
Đó là gì vậy?
Tôi vừa đụng dính cái gì đó à?
Hmm?
Vừa rồi tôi đã thấy đau, vậy tức là cảm giác vẫn còn à?
Huh?
Tôi nên bình tĩnh lại một chút.
Suy nghĩ kĩ một chút, tôi cảm giác hơi khó chịu nhưng có vẻ là tôi vừa di chuyển cơ thể mình được một chút!
Phù, có vẻ tôi kết luận mình bị sống thực vật hơi sớm một chút.
Lúc nãy cơ thể tôi bị bao bọc bởi cái gì đó, và bây giờ cũng vậy.
Ahaha.
Khoan cái này hình như không đùa được!?
Eh, tình huống bây giờ là thế nào?
Tôi bị bắt cóc và bỏ vô bao à?
Không thể nào.
Bắt cóc một cô gái không nổi tiếng như tôi có lợi gì chứ?
Dù sao đi nữa thoát khỏi đây trước đã rồi tính.
Crắc!
Khi tôi cố gắng di chuyển cơ thể thì cái gì đó đang bao bọc tôi dần vỡ ra.
Có vẻ không phải là một cái bao.
Tôi tự hỏi nó là gì?
Vừa cứng lại vừa mềm, một cảm giác rất lạ.
Meh, cứ đập nó bể trước.
Đập nó bể và thoát khỏi đây.
Crắc!
Nó bể rồi!
Tôi dùng tay lôi cơ thể mình ra khỏi đó, đầu trước.
Tự do!
Trước mắt tôi, là một ổ nhện lớn bò lổn ngổn.
Howaiii!?
Ueeeeeeeh!?
Kisho!?
Quân đoàn nhện này là sao!?
Con nào con nấy to bằng tôi!?
Eh, hình như bọn chúng đang bò từ trứng ra!
Vậy tiếng xột soạt tôi nghe là bọn NÀY!!
Tôi giật mình và lui lại.
Cái gì đó chạm dính chân tôi nên tôi quay lại.
Un?
Cái này?
Đây là thứ mà tôi vừa bò ra khỏi sao?
Nhìn nó giông giống trứng của quân đoàn nhện... Tôi có đang tưởng tượng không?
Hình như không phải giông giống mà thực sự chính là trứng thì phải?
Một lần nữa tôi tự kiểm tra bản thân.
Cổ tôi không di chuyển được.
Nhưng ở góc mắt tôi thấy được cái gì đó, cái gì đó giống như một cái chân.
Một cái chân của nhện.
Bi-bi-bi-biiiiiiii BÌNH TĨNH !!!!
T-thiệt đó hả!?
Thiệt chứ không đùa hả!?
Cái câu truyện nổi tiếng trên mạng đó sao!?
Không không không!
Trong truyện thì có một người giống như Chúa ban quyền năng cho mọi người mà?.
Tôi chưa từng thấy Chúa nào như thế nên chắc chắn không phải!
Thực ra thì vẫn có dạng cốt truyện là Chúa không xuất hiện.
Nam sinh ra thì làm anh hùng dự bị, nữ sinh ra thì làm con gái của kẻ xấu, dạng cốt truyện này cũng có.
Tôi ngay lập tức nhìn sang một bên lần nữa.
Như những con nhện kia, có một cái chân mỏng như dây điện.
Tôi thử di chuyển chân của tôi.
Cái chân ấy di chuyển đúng như ý muốn.
Umu~
Mặc dù điểm mạnh của tôi là trốn thoát thực tại, nhưng có vẻ lần này không thể làm được rồi.
Có vẻ tôi đã hồi sinh thành một con nhện.
Chương 2: Coi Bộ Tôi là Quái Vật
Rất tiếc phải thông báo rằng tôi đã hồi sinh thành một con nhện.
Nhưng dù có thể chấp nhận điều này, tôi vẫn chẳng biết mình nên làm gì bây giờ?
Cạp! Cạp!
Vì lí do nào đó, tôi nghe thấy âm thanh nguy hiểm.
Un.
Dù có cố gắng chạy trốn khỏi thực tế trước mắt cũng không thoát được.
Trước mắt tôi, một quân đoàn nhện có vẻ như là anh em của tôi.
Chúng là thứ duy nhất có khả năng làm ra âm thanh đó.
Tôi lặng lẽ nhìn trước mắt.
Cạp! Cạp!
Hogyaa!?
Chúng đang làm gì thế!?
Hở, chúng đang ăn?
Chúng đang ăn lẫn nhau!?
Trước mặt tôi chính là cuộc tranh giành sự sống giữa các anh chị em.
Không không không không!
Chuyện này rất tệ, thực sự rất là tệ!
Tại sao tôi lại phải đánh nhau với các anh em ruột của mình!?
A, là để có thức ăn.
Chúng đang đói.
Thực sự thì tôi cũng đang rất đói.
Hả!?
Không không.
Tôi suýt nữa đã chạy trốn khỏi thực tế nữa rồi.
Trên chiến trường dữ dội này, tôi chỉ là một cô gái mềm yếu có khả năng rơi vào nanh vuốt của đàn ông trong chớp mắt mà thôi.
Thực đó, không phải là giả dụ đâu!
Chiến đấu
Dụng cụ
Bỏ chạy ←
Cách duy nhất để sống sót khỏi trường hợp hiện tại là bỏ chạy.
Ở lại chiến đấu?
Vô vọng.
Tôi là mẫu người thuộc “CLB-về-nhà” điển hình
Không thể nào tôi đánh lại cái bọn dã man đó.
A! Hiện tại tôi nhìn y chang bọn chúng.
Un.
Tôi nên bỏ chạy gấp nếu có thời gian nghĩ vớ vẩn như thế.
*ỒM!*
Bây giờ lại là gì!?
Một âm thanh và chấn động vang lên sau lưng tôi.
Khi quay đầu lại tôi thấy một con nhện khổng lồ.
Ô! Đó là mẹ?
Hay là ba?
Tình huống không phát triển tí nào hết.
Tôi bây giờ còn rối hơn lúc nãy nữa.
Không phải con nhện này quá BỰ À!?
Có vẻ nó to gấp 10 tôi.
Có con nhện nào to như thế trên Trái Đất à?
Hyoi, Cạp.
A.
Con nhện bự dùng chân trước xiên qua người một con nhện nhỏ và đưa lên miệng ăn.
Cứ như đang ăn vặt.
Mẹ à, người cũng thế sao…!
Có vẻ nghĩ nữa là IQ tôi sẽ rớt vài chục điểm.
Trước tiên tôi nên bỏ chạy khỏi nơi này và tìm cách sống sót đã.
Tôi bỏ chạy dùng hết sức bình sinh.
Sau khi chạy tới mức không thể di chuyển được nữa thì tôi bình tĩnh lại.
Không có con nhện nào đuổi theo tôi khi tôi quay lại kiểm tra.
Ha~ Cứ tưởng chết rồi chứ.
Vừa sinh ra rồi chết ngay lập tức không phải là trò đùa vui đâu.
Bây giờ khi đã có thời gian rảnh rỗi thì tôi nên suy nghĩ một chút.
Hiện giờ tôi là một con nhện.
Đây là sự thật không chối cãi được.
Thứ nhất là không có con người nào có kĩ năng nhảy cao quá đầu xong rồi bám lên tường mà chạy.
Tôi đang nói về chuyện gì hở?
Dĩ nhiên là cách tôi đã chạy thoát.
Với số lượng nhện ở chỗ đó, chạy thẳng không phải là một lựa chọn.
Nếu như phải so sánh thì làm vậy giống như chạy thẳng vào giữa đám đông đang giành mua hàng Black Friday hay là giành Bento ở của hàng tiện lợi như một cái anime nào đó.
Cơ bản thì đó là tự sát!
Thực tế thì tôi chưa đi mua hàng Black Friday bao giờ.
Nói chung là, lúc đang bỏ chạy tôi đã nhảy lên tường như ninja và bỏ chạy khỏi vòng vây của lũ nhện.
Khi chạy tôi có cảm giác hơi kì lạ vì số lượng chân, nhưng bằng cách nào đó tôi vẫn chạy mà không bị vấp té hay quấn chân vào nhau.
Chắc đó là nhờ vào phản xạ tự nhiên của tôi?
Un, có khả năng điều khiển cơ thể mà không gặp vấn đề là một chuyện tốt.
Hmm, nếu tôi là một con nhện, vậy con nhện bự kinh khủng lúc nãy là sao?
Un.
Nếu so nhờ vị trí thì đó chắc là cha hoặc mẹ của tôi?
Tôi không biết quá nhiều về tập tục của loài nhện nhưng mà cha mẹ ăn thịt con chắc có tồn tại trong tự nhiên.
Cơ bản thì một chủng tộc ăn lẫn nhau khi chúng vừa sinh ra thì chuyện cha mẹ ăn thịt con chắc cũng không quá bất ngờ.
Nếu con nhện bự đó là cha mẹ tôi, vậy một ngày nào đó tôi sẽ to như thế?
Càng nghĩ tôi càng thấy bệnh hơn.
Không, nói cho đúng thì nhện là một loài có lợi như người khác. Không phải như thế thì tốt hơn tôi ở kiếp trước nữa sao?
Hờ, thật kì lạ, bây giờ tôi có cảm giác hơi buồn…
À không không.
Quay lại vấn đề lúc nãy.
So sánh kích cỡ của tôi với con nhện lớn đó thì hơi khó.
Vì cơ bản thì tôi không biết mình to cỡ nào.
Nếu tôi chỉ to như một đầu ngón út thì không sao.
Nếu thế tôi có thể tưởng tượng được kích cỡ của con nhện đó.
Dù nói thế thì con nhện đó cũng phải bằng một con Tarantula.
Nhưng nếu tôi to hơn thì con nhện đó hẳn thuộc một loại chưa được khám phá trên Trái Đất.
Một loại nhện mới chưa được khám phá vẫn còn ổn, nhưng tôi vừa được hồi sinh cứ như trong truyện huyền ảo nên có lẽ suy nghĩ một cách tích cực là không khả quan.
Để xác định, tôi phải biết được mình to cỡ nào càng nhanh càng tốt.
Có cái gì tôi có thể so sánh với kích cỡ bản thân được không?
Tôi nhìn xung quanh.
Hiện tại tôi đang ở trong một cái hang rất lớn.
Mặc dù không có ánh sáng, khung cảnh vẫn rất rõ ràng, chỉ hơi mờ một chút.
Tôi ngó nghiên xung quanh không ngừng.
Ồ, đâ-đây!
Ở trước mặt tôi là dấu chân của con người.
Ồ!
Là dấu chân của nhiều người, hiện lên rất rõ trên đất!
Nói cách khác, có nghĩa là đã có người đi qua khu vực này.
Nghĩa là có con người ở thế giới này.
Tôi thật sự rất vui khi tôi biết rằng có con người.
Thế nhưng tôi không cười nổi, vì tôi nhận ra một sự thật phũ phàng khác.
Cơ thể của tôi to hơn rất nhiều so với dấu chân người.
Un.
Giả sử người để lại dấu chân này cao 170cm, tôi dài khoảng 1m.
Aah, un.
Tôi đã hơi nghĩ tới trường hợp đó khi tôi thấy con nhện bự kia.
Mặc dù có nghĩ cỡ nào đi nữa tôi cũng không phải là một loại nhện sống ở trên Trái Đất.
Nói cách khác, đây là một thế giới rất khác so với Trái Đất, và không cần biết tôi có tích cực cỡ nào đi nữa, tôi chắc chắn là một con quái vật…. Cám ơn rất nhiều!
Nhưng dù có thể chấp nhận điều này, tôi vẫn chẳng biết mình nên làm gì bây giờ?
Cạp! Cạp!
Vì lí do nào đó, tôi nghe thấy âm thanh nguy hiểm.
Un.
Dù có cố gắng chạy trốn khỏi thực tế trước mắt cũng không thoát được.
Trước mắt tôi, một quân đoàn nhện có vẻ như là anh em của tôi.
Chúng là thứ duy nhất có khả năng làm ra âm thanh đó.
Tôi lặng lẽ nhìn trước mắt.
Cạp! Cạp!
Hogyaa!?
Chúng đang làm gì thế!?
Hở, chúng đang ăn?
Chúng đang ăn lẫn nhau!?
Trước mặt tôi chính là cuộc tranh giành sự sống giữa các anh chị em.
Không không không không!
Chuyện này rất tệ, thực sự rất là tệ!
Tại sao tôi lại phải đánh nhau với các anh em ruột của mình!?
A, là để có thức ăn.
Chúng đang đói.
Thực sự thì tôi cũng đang rất đói.
Hả!?
Không không.
Tôi suýt nữa đã chạy trốn khỏi thực tế nữa rồi.
Trên chiến trường dữ dội này, tôi chỉ là một cô gái mềm yếu có khả năng rơi vào nanh vuốt của đàn ông trong chớp mắt mà thôi.
Thực đó, không phải là giả dụ đâu!
Chiến đấu
Dụng cụ
Bỏ chạy ←
Cách duy nhất để sống sót khỏi trường hợp hiện tại là bỏ chạy.
Ở lại chiến đấu?
Vô vọng.
Tôi là mẫu người thuộc “CLB-về-nhà” điển hình
Không thể nào tôi đánh lại cái bọn dã man đó.
A! Hiện tại tôi nhìn y chang bọn chúng.
Un.
Tôi nên bỏ chạy gấp nếu có thời gian nghĩ vớ vẩn như thế.
*ỒM!*
Bây giờ lại là gì!?
Một âm thanh và chấn động vang lên sau lưng tôi.
Khi quay đầu lại tôi thấy một con nhện khổng lồ.
Ô! Đó là mẹ?
Hay là ba?
Tình huống không phát triển tí nào hết.
Tôi bây giờ còn rối hơn lúc nãy nữa.
Không phải con nhện này quá BỰ À!?
Có vẻ nó to gấp 10 tôi.
Có con nhện nào to như thế trên Trái Đất à?
Hyoi, Cạp.
A.
Con nhện bự dùng chân trước xiên qua người một con nhện nhỏ và đưa lên miệng ăn.
Cứ như đang ăn vặt.
Mẹ à, người cũng thế sao…!
Có vẻ nghĩ nữa là IQ tôi sẽ rớt vài chục điểm.
Trước tiên tôi nên bỏ chạy khỏi nơi này và tìm cách sống sót đã.
Tôi bỏ chạy dùng hết sức bình sinh.
Sau khi chạy tới mức không thể di chuyển được nữa thì tôi bình tĩnh lại.
Không có con nhện nào đuổi theo tôi khi tôi quay lại kiểm tra.
Ha~ Cứ tưởng chết rồi chứ.
Vừa sinh ra rồi chết ngay lập tức không phải là trò đùa vui đâu.
Bây giờ khi đã có thời gian rảnh rỗi thì tôi nên suy nghĩ một chút.
Hiện giờ tôi là một con nhện.
Đây là sự thật không chối cãi được.
Thứ nhất là không có con người nào có kĩ năng nhảy cao quá đầu xong rồi bám lên tường mà chạy.
Tôi đang nói về chuyện gì hở?
Dĩ nhiên là cách tôi đã chạy thoát.
Với số lượng nhện ở chỗ đó, chạy thẳng không phải là một lựa chọn.
Nếu như phải so sánh thì làm vậy giống như chạy thẳng vào giữa đám đông đang giành mua hàng Black Friday hay là giành Bento ở của hàng tiện lợi như một cái anime nào đó.
Cơ bản thì đó là tự sát!
Thực tế thì tôi chưa đi mua hàng Black Friday bao giờ.
Nói chung là, lúc đang bỏ chạy tôi đã nhảy lên tường như ninja và bỏ chạy khỏi vòng vây của lũ nhện.
Khi chạy tôi có cảm giác hơi kì lạ vì số lượng chân, nhưng bằng cách nào đó tôi vẫn chạy mà không bị vấp té hay quấn chân vào nhau.
Chắc đó là nhờ vào phản xạ tự nhiên của tôi?
Un, có khả năng điều khiển cơ thể mà không gặp vấn đề là một chuyện tốt.
Hmm, nếu tôi là một con nhện, vậy con nhện bự kinh khủng lúc nãy là sao?
Un.
Nếu so nhờ vị trí thì đó chắc là cha hoặc mẹ của tôi?
Tôi không biết quá nhiều về tập tục của loài nhện nhưng mà cha mẹ ăn thịt con chắc có tồn tại trong tự nhiên.
Cơ bản thì một chủng tộc ăn lẫn nhau khi chúng vừa sinh ra thì chuyện cha mẹ ăn thịt con chắc cũng không quá bất ngờ.
Nếu con nhện bự đó là cha mẹ tôi, vậy một ngày nào đó tôi sẽ to như thế?
Càng nghĩ tôi càng thấy bệnh hơn.
Không, nói cho đúng thì nhện là một loài có lợi như người khác. Không phải như thế thì tốt hơn tôi ở kiếp trước nữa sao?
Hờ, thật kì lạ, bây giờ tôi có cảm giác hơi buồn…
À không không.
Quay lại vấn đề lúc nãy.
So sánh kích cỡ của tôi với con nhện lớn đó thì hơi khó.
Vì cơ bản thì tôi không biết mình to cỡ nào.
Nếu tôi chỉ to như một đầu ngón út thì không sao.
Nếu thế tôi có thể tưởng tượng được kích cỡ của con nhện đó.
Dù nói thế thì con nhện đó cũng phải bằng một con Tarantula.
Nhưng nếu tôi to hơn thì con nhện đó hẳn thuộc một loại chưa được khám phá trên Trái Đất.
Một loại nhện mới chưa được khám phá vẫn còn ổn, nhưng tôi vừa được hồi sinh cứ như trong truyện huyền ảo nên có lẽ suy nghĩ một cách tích cực là không khả quan.
Để xác định, tôi phải biết được mình to cỡ nào càng nhanh càng tốt.
Có cái gì tôi có thể so sánh với kích cỡ bản thân được không?
Tôi nhìn xung quanh.
Hiện tại tôi đang ở trong một cái hang rất lớn.
Mặc dù không có ánh sáng, khung cảnh vẫn rất rõ ràng, chỉ hơi mờ một chút.
Tôi ngó nghiên xung quanh không ngừng.
Ồ, đâ-đây!
Ở trước mặt tôi là dấu chân của con người.
Ồ!
Là dấu chân của nhiều người, hiện lên rất rõ trên đất!
Nói cách khác, có nghĩa là đã có người đi qua khu vực này.
Nghĩa là có con người ở thế giới này.
Tôi thật sự rất vui khi tôi biết rằng có con người.
Thế nhưng tôi không cười nổi, vì tôi nhận ra một sự thật phũ phàng khác.
Cơ thể của tôi to hơn rất nhiều so với dấu chân người.
Un.
Giả sử người để lại dấu chân này cao 170cm, tôi dài khoảng 1m.
Aah, un.
Tôi đã hơi nghĩ tới trường hợp đó khi tôi thấy con nhện bự kia.
Mặc dù có nghĩ cỡ nào đi nữa tôi cũng không phải là một loại nhện sống ở trên Trái Đất.
Nói cách khác, đây là một thế giới rất khác so với Trái Đất, và không cần biết tôi có tích cực cỡ nào đi nữa, tôi chắc chắn là một con quái vật…. Cám ơn rất nhiều!
Chương 3: Đã có lúc tôi nghĩ “Giám Định” là một kĩ năng bá đạo
Tôi là một con nhện.
Tôi vẫn không có tên.
Tại sao tôi lại nói thế hả?
Đơn giản vì tôi muốn nói rằng tôi không có tên
Ý tôi là sao hả?
Để giải thích thì tôi cần phải quay lại quá khứ một chút.
~~~~
Khi xác định được kích thước của mình tôi đã chết lặng.
Đây là phản ứng bình thường mà đúng không?
Không những tôi hồi sinh lại thành một con nhện, mà tôi còn là một con nhện quái vật nữa.
Thật là tồi tệ.
Một người bình thường chắc sẽ bị sốc và tự sát rồi.
Tôi? Tôi thì chưa nghĩ tới việc muốn chết.
Nhưng mà tôi không thể cứ tội nghiệp cho bản thân mãi được.
Đây không phải là Trái Đất, đây là một thế giới khác, nơi mà tôi không có khả năng xác định xung quanh nguy hiểm tới mức nào.
Không có gì chắc chắn rằng ngoài con nhện lớn đó ra không có bất kì quái vật nào khác ở đây.
Một người bình thường có giết nổi thứ đó không?
Tôi lặng lẽ cầu may giúp cho chủ nhân của những dấu chân kia.
Có lẽ nếu họ có súng ống hạng nặng thì mọi chuyện sẽ khác.
Thậm chí có khả năng pháp thuật cũng tồn tại ở thế giới này.
Nếu là thế, họ có khả năng chống lại con nhện bự đó ít nhất một lúc không?
Tôi không biết được.
Nhưng con nhện bự đó chắc chắn phải là một con quái ít nhất thuộc cấp độ Boss.
Đúng hơn mà nói thì nếu tôi nghĩ sai thì tôi chết chắc.
Từ nãy đến giờ, tôi cứ cho rằng những người kia sẽ đánh nhau với con nhện bự ấy, nhưng không phải như thế càng tốt cho tôi à?
Rõ ràng mà nói, tôi là con của con nhện bự đó.
Tôi là một em bé quái vật.
Ah, un…
Đây không phải lúc để đùa.
Nếu có ai đó gặp tôi, không phải chắc chắn là tôi sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức à?
Rất có thể.
Thực sự là tỉ lệ bị giết rất cao.
Vậy bây giờ tôi phải làm gì đây?
Ngay cả nếu tôi chỉ muốn thông tin về con người, tôi sẽ bị giết ngay nếu bị phát hiện.
Un~
Không tốt rồi.
Thông tin quá ít, tôi không hiểu được gì hết.
Thế giới này là thế giới như thế nào?
Những loại người nào sống ở đây?
Họ đối xử với quái vật như tôi như thế nào?
Có quá nhiều thứ tôi muốn biết nhưng lại không có cách nào để biết.
À nếu đây là trong truyện thì hẳn sẽ có skill “Giám Định” hay gì đó để giúp tôi thu thập thông tin.
《Hiện tại bạn có 100 điểm skill.
Kĩ năng 『Giám Định LV1』có thể được học nếu dùng 100 điểm skill.
Bạn có muốn học nó không?》
…Thật à?
Trong đầu tôi chợt vang lên giọng nói máy móc.
Ồ, ra thế.
Có thật.
Có skill “Giám Định” thật kìa!
Fuu~ Hyoii!
Tôi thật là thiên tài mà.
Hồi sinh ở thế giới này đúng là khác hẳn với thế giới trước!
Dĩ nhiên tôi chọn CÓ!
《『Giám Định LV1』đã được học. Điểm skill còn lại: 0》
Mặc dù tôi đã sử dụng hết toàn bộ điểm skill của mình, số điểm đó chắc chắn sẽ được hồi lại đầy đủ khi tôi lên cấp, nên không cần phải lo lắng làm gì.
Kệ. Nó. Đi.
Tôi nên dùng thử skill “Giám Định” bằng cách kiểm tra nhiều thứ xung quanh đây.
….Làm sao dùng nhỉ?
Để thử tập trung vào cục đá này rồi niệm “Giám Định” trong lòng xem sao.
Mmmmm!
Có vẻ làm vậy là đúng!
Thông tin nhanh chóng được chuyển trực tiếp vào đầu tôi.
『Đá』
…Hmmm?
Hở?
Vậy thôi à?
Không không không, đừng đùa chứ?
Chắc là lần đầu tiên bị thất bại thôi.
Hãy thử lại nào.
『Đá』
……Eh?
Thật sự là chỉ có vậy thôi sao?
Không không không không.
Chắc là, cục đá này không có thông tin gì giá trị. Vì vậy, tôi chắc chắn nó chỉ là một cục đá bình thường.
Bây giờ, tôi sẽ thử giám định bức tường.
Nếu được thì tôi có lẽ sẽ biết được nơi đây là đâu.
Tôi sẽ cảm giác thanh thản hơn nếu có được một cái tên và giải thích về cái hang này sau khi giám định nó.
『Tường』
………
Tôi sẽ không nói gì hết.
『Giám định LV1』. Có thêm LV kế bên cái tên, chắc là phải nghĩ kĩ hơn một chút.
Nói chung là, skill ở LV1 không có giá trị gì hết.
Mặc dù tôi muốn tăng LV cho nó, tôi cũng không còn chút điểm skill nào.
Uwaaaa!
Tôi đã phí điểm skill của tôi rôi!
Mặc dù không rõ ngoài “Giám Định” còn skill gì khác, nhưng ở LV1 chắc chắn phải có skill khác có lợi hơn thế này!
Không, tôi nên nghĩ ngược lại.
Nếu “Giám Định” mà đã như thế này, hẳn những skill khác ở LV1 còn phế hơn nữa.
Hãy nghĩ như vậy đi.
Nếu không thì tôi sẽ không tiếp tục được mất.
Haaa~
Nai waa.
Nhân tiện, chắc tôi nên tự giám định bản thân nhỉ?
『Nhện
Không tên』
Hmm?
Đúng như tôi nghĩ mình là thuộc dòng nhện, nhưng mà… không tên?
~~~
Cơ bản thì đó là toàn bộ câu chuyện, và bây giờ chúng ta ở nơi bắt đầu.
Không tên.
Ở kiếp trước tôi có tên, vậy có nghĩa là tôi hiện tại, là một con nhện thì không có tên?
Tạm thời tôi sẽ bỏ skill “Giám Định” vô dụng này qua một bên.
Nói đúng hơn là mọi chuyện đã trở nên rắc rối hơn bởi vì skill “Giám Định” này.
Điểm skill.
Có lẽ nếu tôi để dành một ít điểm skill thì tôi sẽ có thể lấy được skill khác.
Nhưng tôi không biết làm sao để tăng điểm skill.
Nếu thế giới này có khái niệm LV, vậy tôi đoán mình sẽ có thêm điểm khi tăng LV.
Nếu như vậy thì.
Thế giới này cơ bản là một trò chơi với LV, skill và điểm.
Như thế không phải là tốt sao?
Nhiều nhất thì tôi cũng chỉ là một con quái vật nhện.
Tôi không thể sống một cuộc sống an nhàn được. A, cơ bản mà nói thì tôi chỉ là một con nhện. Hẳn là tôi sẽ sống cuộc sống Nhện chứ không phải là cuộc sống Người.
Nói sao đi nữa, trong thế giới như một trò chơi này, tôi nên sống càng thỏa mãn càng tốt, giống như đang chơi một trò chơi.
Trước hết, tôi đói rồi.
Tôi vẫn không có tên.
Tại sao tôi lại nói thế hả?
Đơn giản vì tôi muốn nói rằng tôi không có tên
Ý tôi là sao hả?
Để giải thích thì tôi cần phải quay lại quá khứ một chút.
~~~~
Khi xác định được kích thước của mình tôi đã chết lặng.
Đây là phản ứng bình thường mà đúng không?
Không những tôi hồi sinh lại thành một con nhện, mà tôi còn là một con nhện quái vật nữa.
Thật là tồi tệ.
Một người bình thường chắc sẽ bị sốc và tự sát rồi.
Tôi? Tôi thì chưa nghĩ tới việc muốn chết.
Nhưng mà tôi không thể cứ tội nghiệp cho bản thân mãi được.
Đây không phải là Trái Đất, đây là một thế giới khác, nơi mà tôi không có khả năng xác định xung quanh nguy hiểm tới mức nào.
Không có gì chắc chắn rằng ngoài con nhện lớn đó ra không có bất kì quái vật nào khác ở đây.
Một người bình thường có giết nổi thứ đó không?
Tôi lặng lẽ cầu may giúp cho chủ nhân của những dấu chân kia.
Có lẽ nếu họ có súng ống hạng nặng thì mọi chuyện sẽ khác.
Thậm chí có khả năng pháp thuật cũng tồn tại ở thế giới này.
Nếu là thế, họ có khả năng chống lại con nhện bự đó ít nhất một lúc không?
Tôi không biết được.
Nhưng con nhện bự đó chắc chắn phải là một con quái ít nhất thuộc cấp độ Boss.
Đúng hơn mà nói thì nếu tôi nghĩ sai thì tôi chết chắc.
Từ nãy đến giờ, tôi cứ cho rằng những người kia sẽ đánh nhau với con nhện bự ấy, nhưng không phải như thế càng tốt cho tôi à?
Rõ ràng mà nói, tôi là con của con nhện bự đó.
Tôi là một em bé quái vật.
Ah, un…
Đây không phải lúc để đùa.
Nếu có ai đó gặp tôi, không phải chắc chắn là tôi sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức à?
Rất có thể.
Thực sự là tỉ lệ bị giết rất cao.
Vậy bây giờ tôi phải làm gì đây?
Ngay cả nếu tôi chỉ muốn thông tin về con người, tôi sẽ bị giết ngay nếu bị phát hiện.
Un~
Không tốt rồi.
Thông tin quá ít, tôi không hiểu được gì hết.
Thế giới này là thế giới như thế nào?
Những loại người nào sống ở đây?
Họ đối xử với quái vật như tôi như thế nào?
Có quá nhiều thứ tôi muốn biết nhưng lại không có cách nào để biết.
À nếu đây là trong truyện thì hẳn sẽ có skill “Giám Định” hay gì đó để giúp tôi thu thập thông tin.
《Hiện tại bạn có 100 điểm skill.
Kĩ năng 『Giám Định LV1』có thể được học nếu dùng 100 điểm skill.
Bạn có muốn học nó không?》
…Thật à?
Trong đầu tôi chợt vang lên giọng nói máy móc.
Ồ, ra thế.
Có thật.
Có skill “Giám Định” thật kìa!
Fuu~ Hyoii!
Tôi thật là thiên tài mà.
Hồi sinh ở thế giới này đúng là khác hẳn với thế giới trước!
Dĩ nhiên tôi chọn CÓ!
《『Giám Định LV1』đã được học. Điểm skill còn lại: 0》
Mặc dù tôi đã sử dụng hết toàn bộ điểm skill của mình, số điểm đó chắc chắn sẽ được hồi lại đầy đủ khi tôi lên cấp, nên không cần phải lo lắng làm gì.
Kệ. Nó. Đi.
Tôi nên dùng thử skill “Giám Định” bằng cách kiểm tra nhiều thứ xung quanh đây.
….Làm sao dùng nhỉ?
Để thử tập trung vào cục đá này rồi niệm “Giám Định” trong lòng xem sao.
Mmmmm!
Có vẻ làm vậy là đúng!
Thông tin nhanh chóng được chuyển trực tiếp vào đầu tôi.
『Đá』
…Hmmm?
Hở?
Vậy thôi à?
Không không không, đừng đùa chứ?
Chắc là lần đầu tiên bị thất bại thôi.
Hãy thử lại nào.
『Đá』
……Eh?
Thật sự là chỉ có vậy thôi sao?
Không không không không.
Chắc là, cục đá này không có thông tin gì giá trị. Vì vậy, tôi chắc chắn nó chỉ là một cục đá bình thường.
Bây giờ, tôi sẽ thử giám định bức tường.
Nếu được thì tôi có lẽ sẽ biết được nơi đây là đâu.
Tôi sẽ cảm giác thanh thản hơn nếu có được một cái tên và giải thích về cái hang này sau khi giám định nó.
『Tường』
………
Tôi sẽ không nói gì hết.
『Giám định LV1』. Có thêm LV kế bên cái tên, chắc là phải nghĩ kĩ hơn một chút.
Nói chung là, skill ở LV1 không có giá trị gì hết.
Mặc dù tôi muốn tăng LV cho nó, tôi cũng không còn chút điểm skill nào.
Uwaaaa!
Tôi đã phí điểm skill của tôi rôi!
Mặc dù không rõ ngoài “Giám Định” còn skill gì khác, nhưng ở LV1 chắc chắn phải có skill khác có lợi hơn thế này!
Không, tôi nên nghĩ ngược lại.
Nếu “Giám Định” mà đã như thế này, hẳn những skill khác ở LV1 còn phế hơn nữa.
Hãy nghĩ như vậy đi.
Nếu không thì tôi sẽ không tiếp tục được mất.
Haaa~
Nai waa.
Nhân tiện, chắc tôi nên tự giám định bản thân nhỉ?
『Nhện
Không tên』
Hmm?
Đúng như tôi nghĩ mình là thuộc dòng nhện, nhưng mà… không tên?
~~~
Cơ bản thì đó là toàn bộ câu chuyện, và bây giờ chúng ta ở nơi bắt đầu.
Không tên.
Ở kiếp trước tôi có tên, vậy có nghĩa là tôi hiện tại, là một con nhện thì không có tên?
Tạm thời tôi sẽ bỏ skill “Giám Định” vô dụng này qua một bên.
Nói đúng hơn là mọi chuyện đã trở nên rắc rối hơn bởi vì skill “Giám Định” này.
Điểm skill.
Có lẽ nếu tôi để dành một ít điểm skill thì tôi sẽ có thể lấy được skill khác.
Nhưng tôi không biết làm sao để tăng điểm skill.
Nếu thế giới này có khái niệm LV, vậy tôi đoán mình sẽ có thêm điểm khi tăng LV.
Nếu như vậy thì.
Thế giới này cơ bản là một trò chơi với LV, skill và điểm.
Như thế không phải là tốt sao?
Nhiều nhất thì tôi cũng chỉ là một con quái vật nhện.
Tôi không thể sống một cuộc sống an nhàn được. A, cơ bản mà nói thì tôi chỉ là một con nhện. Hẳn là tôi sẽ sống cuộc sống Nhện chứ không phải là cuộc sống Người.
Nói sao đi nữa, trong thế giới như một trò chơi này, tôi nên sống càng thỏa mãn càng tốt, giống như đang chơi một trò chơi.
Trước hết, tôi đói rồi.
Chương 4: Lần đầu tiên khám phá một mê cung
Nào nào.
Đứng yên một chỗ không có tác dụng gì hết nên tôi nên bắt đầu di chuyển.
Vì có dấu chân người ở đây nên chắc hẳn có người ở gần đây, nếu tôi gặp họ lúc này tôi nghĩ sẽ có vấn đề.
Tạm thời, tôi nên đi hướng ngược lại với dấu chân.
Nhưng mà cái hang này thật sự là rất rộng!
Chiều cao hang gần khoảng 100m và chiều rộng cũng khoảng nhiêu đó.
Tôi không thể chắc chắn được vì có đá rải rác khắp nơi, nhưng chắc chắn cái hang này rất là rộng rãi.
Lối đi lại còn chia ra nhiều ngã rẽ làm cho nó còn rộng hơn nữa.
Ngay tại đây là một ngã ba, một hướng là hướng cái hang nhện, một hướng có dấu chân người và cuối cùng là hướng tôi đang đi.
Hướng tôi đang đi là hướng xuống trên một ngã ba hình chữ Y.
Tôi leo lên những tảng đá gần đó và lặng lẽ ngó hướng đi trước mặt.
Có cái gì đó ở đó…!
Có quái vật ở hướng đó.
『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Sói』『Sói』『Sói』『Sói』『Sói』『Sói』『Khủng Long』……
Kĩ năng “Giám Định” làm đầu tôi có cảm giác muốn nổ tung.
Nhưng mà, những con này nhìn giống Hươu nhưng con Hươu mà tôi biết không có sừng sắc như kiếm.
Những con Dơi cũng khác. Chúng giống như những con gặm nhấm xấu xí có cánh ác quỷ.
Mới nhìn thì con Sói nhìn bình thường, nhưng mà chúng lại có 6 chân.
Ở xa xa có một con Khủng long nằm nghỉ.
Nhìn giống một con T-rex có sừng và vảy. Thực ra thay vì Khủng long gọi nó là Rồng thì đúng hơn thì phải?
Tôi không có đường khác trừ đường này sao?
Không phải là vô vọng rồi à?
Hay là ý định gốc là để cho một con nhện mới sinh đi qua khu vực này để tập luyện?
Nhìn ra sao thì độ khó chỉ có thể là Lunatic.
Tôi trượt nhẹ nhàng xuống khỏi tảng đá.
Làm gì đây~
Ở đằng trước là rừng quái vật.
Ở đằng sau một lối là địa ngục nhện và một lối có con người.
Hở?
Thế này hình như là chiếu bí?
Thực ra, chờ đã.
Bình tĩnh.
Tôi đã chuẩn bị sẵn phòng cho trường hợp giống thế này. (Keikaku doori desu!)
Nói thế chứ thực ra là tôi vô tình tìm được một lối đi khác.
Bởi vì ngã ba lớn như thế nên lối đi này không nổi bật lắm, nhưng nó có ở đó.
Đó là một cái lỗ ở trên bức tường.
Cái lỗ rộng và cao khoảng 3m.
Nếu có vấn đề gì, đó chính là việc có dấu chân người đi từ trong hướng đó ra.
Nếu có người đi từ cái lỗ này ra, vậy ở đầu bên kia hướng đi chính là lối ra khỏi hầm ngục này?
Umu.
Lối ra.
Tôi có nên đi ra không?
Nếu như tôi là một con người bình thường thì tôi không ngại đi ra ngoài.
Cơ bản mà nói cái hầm ngục này trình độ quá cao.
Tôi không biết làm quái vật thì tôi mạnh cỡ nào, vì vậy ngay khi tôi nghĩ rằng mình không có khả năng thắng được thì chiến đấu sẽ bị loại.
Không. Nếu đây chỉ là trò chơi thì chết không có gì đáng sợ cả, vì tôi có thể hồi sinh, nhưng nếu đây là sự thật thì chết là hết.
Tôi sẽ không đánh cược tính mạng vào một lần tấn công tự sát.
Tôi muốn càng nhiều biện pháp an toàn càng tốt.
Nếu theo cách nghĩ đó bỏ chạy là một lựa chọn rất tốt.
Mặc dù là lựa chọn tốt, tôi cũng không dám chắc đi ra là an toàn.
Nói sao thì tôi là quái vật.
Vì có dấu hiệu con người ra vào hầm ngục, nên cũng sẽ có xã hội có con người sống gần đây.
Nếu có một con quái vật nhện xuất hiện ở trong khu vực sống của con người, dĩ nhiên tôi sẽ bị săn lùng.
Đó là nguy hiểm của việc ra ngoài.
Thế nhưng nếu tôi có thể tìm được chỗ làm tổ khó ai phát hiện được thì có lẽ sẽ không sao
Chỉ có lựa chọn giữa việc dựa vào may mắn và trình độ lẩn tránh để tránh con người hoặc tiếp tục ở trong hầm ngục.
Được rồi, tôi đã quyết định!
Tạm thời hãy đi về lối ra của hầm ngục.
Tôi nên tìm lối ra và thoát khỏi đây càng sớm càng tốt.
Có khả năng là con người sẽ dựng lều ở ngay trước lối ra của hầm ngục.
Đã quyết định vậy hãy Đi Thôi!
Tôi đã chần chờ. (´∀`*)
Không phải như bạn nghĩ. Tôi nên nói lại không?
Cái hang này thực sự RẤT to.
Cái mê cung không lồ này là thế nào?
Mỗi lối đi tách ra nhiều đến mức tôi không còn thấy rõ mình đang đi đâu nữa.
Số lượng lối tách ra hở?
Đếm tới 10 là tôi bỏ cuộc rồi.
Tôi gặp khá nhiều quái vật.
Kết quả của việc thoát chết là tôi bị lạc.
Dấu chân? Tôi mất dấu chúng từ lâu lắm rồi.
Ahh, không thể nào.
Nếu muốn chinh phục cái mê cung này mà không có bản đồ thì chỉ là nằm si nói mộng.
Hiện tại không phải là lúc để tìm lối ra.
Tôi đói sắp chết rồi.
Ai đó cho tôi xin tí cơm đi.
Đứng yên một chỗ không có tác dụng gì hết nên tôi nên bắt đầu di chuyển.
Vì có dấu chân người ở đây nên chắc hẳn có người ở gần đây, nếu tôi gặp họ lúc này tôi nghĩ sẽ có vấn đề.
Tạm thời, tôi nên đi hướng ngược lại với dấu chân.
Nhưng mà cái hang này thật sự là rất rộng!
Chiều cao hang gần khoảng 100m và chiều rộng cũng khoảng nhiêu đó.
Tôi không thể chắc chắn được vì có đá rải rác khắp nơi, nhưng chắc chắn cái hang này rất là rộng rãi.
Lối đi lại còn chia ra nhiều ngã rẽ làm cho nó còn rộng hơn nữa.
Ngay tại đây là một ngã ba, một hướng là hướng cái hang nhện, một hướng có dấu chân người và cuối cùng là hướng tôi đang đi.
Hướng tôi đang đi là hướng xuống trên một ngã ba hình chữ Y.
Tôi leo lên những tảng đá gần đó và lặng lẽ ngó hướng đi trước mặt.
Có cái gì đó ở đó…!
Có quái vật ở hướng đó.
『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Hươu』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Dơi』『Sói』『Sói』『Sói』『Sói』『Sói』『Sói』『Khủng Long』……
Kĩ năng “Giám Định” làm đầu tôi có cảm giác muốn nổ tung.
Nhưng mà, những con này nhìn giống Hươu nhưng con Hươu mà tôi biết không có sừng sắc như kiếm.
Những con Dơi cũng khác. Chúng giống như những con gặm nhấm xấu xí có cánh ác quỷ.
Mới nhìn thì con Sói nhìn bình thường, nhưng mà chúng lại có 6 chân.
Ở xa xa có một con Khủng long nằm nghỉ.
Nhìn giống một con T-rex có sừng và vảy. Thực ra thay vì Khủng long gọi nó là Rồng thì đúng hơn thì phải?
Tôi không có đường khác trừ đường này sao?
Không phải là vô vọng rồi à?
Hay là ý định gốc là để cho một con nhện mới sinh đi qua khu vực này để tập luyện?
Nhìn ra sao thì độ khó chỉ có thể là Lunatic.
Tôi trượt nhẹ nhàng xuống khỏi tảng đá.
Làm gì đây~
Ở đằng trước là rừng quái vật.
Ở đằng sau một lối là địa ngục nhện và một lối có con người.
Hở?
Thế này hình như là chiếu bí?
Thực ra, chờ đã.
Bình tĩnh.
Tôi đã chuẩn bị sẵn phòng cho trường hợp giống thế này. (Keikaku doori desu!)
Nói thế chứ thực ra là tôi vô tình tìm được một lối đi khác.
Bởi vì ngã ba lớn như thế nên lối đi này không nổi bật lắm, nhưng nó có ở đó.
Đó là một cái lỗ ở trên bức tường.
Cái lỗ rộng và cao khoảng 3m.
Nếu có vấn đề gì, đó chính là việc có dấu chân người đi từ trong hướng đó ra.
Nếu có người đi từ cái lỗ này ra, vậy ở đầu bên kia hướng đi chính là lối ra khỏi hầm ngục này?
Umu.
Lối ra.
Tôi có nên đi ra không?
Nếu như tôi là một con người bình thường thì tôi không ngại đi ra ngoài.
Cơ bản mà nói cái hầm ngục này trình độ quá cao.
Tôi không biết làm quái vật thì tôi mạnh cỡ nào, vì vậy ngay khi tôi nghĩ rằng mình không có khả năng thắng được thì chiến đấu sẽ bị loại.
Không. Nếu đây chỉ là trò chơi thì chết không có gì đáng sợ cả, vì tôi có thể hồi sinh, nhưng nếu đây là sự thật thì chết là hết.
Tôi sẽ không đánh cược tính mạng vào một lần tấn công tự sát.
Tôi muốn càng nhiều biện pháp an toàn càng tốt.
Nếu theo cách nghĩ đó bỏ chạy là một lựa chọn rất tốt.
Mặc dù là lựa chọn tốt, tôi cũng không dám chắc đi ra là an toàn.
Nói sao thì tôi là quái vật.
Vì có dấu hiệu con người ra vào hầm ngục, nên cũng sẽ có xã hội có con người sống gần đây.
Nếu có một con quái vật nhện xuất hiện ở trong khu vực sống của con người, dĩ nhiên tôi sẽ bị săn lùng.
Đó là nguy hiểm của việc ra ngoài.
Thế nhưng nếu tôi có thể tìm được chỗ làm tổ khó ai phát hiện được thì có lẽ sẽ không sao
Chỉ có lựa chọn giữa việc dựa vào may mắn và trình độ lẩn tránh để tránh con người hoặc tiếp tục ở trong hầm ngục.
Được rồi, tôi đã quyết định!
Tạm thời hãy đi về lối ra của hầm ngục.
Tôi nên tìm lối ra và thoát khỏi đây càng sớm càng tốt.
Có khả năng là con người sẽ dựng lều ở ngay trước lối ra của hầm ngục.
Đã quyết định vậy hãy Đi Thôi!
Tôi đã chần chờ. (´∀`*)
Không phải như bạn nghĩ. Tôi nên nói lại không?
Cái hang này thực sự RẤT to.
Cái mê cung không lồ này là thế nào?
Mỗi lối đi tách ra nhiều đến mức tôi không còn thấy rõ mình đang đi đâu nữa.
Số lượng lối tách ra hở?
Đếm tới 10 là tôi bỏ cuộc rồi.
Tôi gặp khá nhiều quái vật.
Kết quả của việc thoát chết là tôi bị lạc.
Dấu chân? Tôi mất dấu chúng từ lâu lắm rồi.
Ahh, không thể nào.
Nếu muốn chinh phục cái mê cung này mà không có bản đồ thì chỉ là nằm si nói mộng.
Hiện tại không phải là lúc để tìm lối ra.
Tôi đói sắp chết rồi.
Ai đó cho tôi xin tí cơm đi.